Lang thang trên facebook bỗng đọc được bài viết này, thấy hay quá nên bèn chia sẻ lên đây, càng đọc càng thấy thú vị, thấy được nghị lực phi thường của một người con gái bé nhỏ bị thua kém bạn bè ngay từ thuở nhỏ để rồi qua từng bước trưởng thành cùng với những nhận định thị trường và khả năng nắm bắt cơ hội với lòng quyết tâm để đạt được những thành công không chỉ giúp chị mà còn giúp cho cả ngàn nông dân và công nhân khác. Hãy cùng keysucessonline đọc và chiêm nghiệm.
“Tôi sinh ra và lớn lên ở Hàm Thuận Nam, Bình Thuận. Khi tốt nghiệp lớp 9, gia đình khó khăn quá nên tôi bỏ học, vô Sài Gòn học may. Sau 4 tuần, tôi đi thi tay nghề tại công ty giầy dép Bitis, tôi đậu, tự đi thuê nhà trọ rồi bắt đầu cuộc sống công nhân. Nhà trọ thì xa mà có hôm phải tan ca lúc 10h đêm. Hàng tháng tôi lãnh lương khoảng khoảng 500,000 đ, trừ tiền nhà và tiền ăn, còn lại tôi sắm vàng gửi về phụ giúp cha mẹ.
Khi ấy tôi tròn 16 tuổi, công việc bên chiếc máy may cứ thế cuốn tôi vào, những đêm tôi ngủ gà gật bị kim đâm chảy máu. Tôi nhìn các bạn trang lứa mặc áo dài trắng đạp xe trên phố, tôi ước mình cũng được như vậy. Mơ ước lớn nhất lúc đó là sau này tôi được ngồi trong văn phòng máy lạnh, một ước mơ nhỏ bé nhưng thật xa vời.